“Nồng nàn lên với
Cốc rượu trên tay
Xanh xanh lên với
Trời cao ngàn ngày
Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với Bé bỏng chiều nay”
Trong hồi ức của tôi, tuổi thơ là thời kỳ tươi đẹp nhất, là thế giới của trò chơi vô tận và những giấc mơ không gian lai, nơi tâm hồn trẻ thơ đượm sắc màu của ngày hạnh phúc. Những chiếc xe đạp lướt nhanh trên những con đường quê, tiếng cười rộn ràng của bọn bạn thân và những trò chơi dân dã dưới ánh nắng vàng ấm áp của mặt trời.
Nhưng trong cuộc hành trình qua tuổi trẻ, mối tình đầu luôn là một phần không thể thiếu. Đó là thời điểm mà trái tim trẻ ngập tràn cảm xúc, những rung động đầu đời và ngọt ngào của tình yêu. Nhớ lại, tôi vẫn còn nhớ rõ hình ảnh người ấy, với đôi mắt sáng nhưng đầy nhiệt huyết, và cảm giác run rẩy khi được đứng cạnh người ấy, cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Mối tình đầu không chỉ là một chuyện tình ngắn ngủi, mà còn là bài học quý báu về tình yêu và sự trưởng thành. Những kỉ niệm về mối tình đầu là những bức tranh đẹp về tuổi trẻ, là nguồn cảm hứng vô tận cho cuộc sống sau này. Nhưng cuối cùng, dù thời gian trôi qua và những mối tình mới nở rộ, những kỉ niệm về tuổi thơ và mối tình đầu vẫn luôn ở lại trong trái tim, như những viên gạch xây dựng nên hành trình đẹp đẽ của cuộc đời. Những viên gạch là một mảnh kí ức được tác giả Nguyễn Nhật Ánh xây đắp thành một tòa thành mang tên Ngồi khóc trên cây.
Giới thiệu tác giả và tác phẩm
Nguyễn Nhật Ánh – một ngôi sao sáng trong vũ trụ văn học Việt Nam, với sự ấn tượng về cách ông khám phá những khía cạnh tinh tế của cuộc sống thông qua những câu chuyện sâu sắc và đầy ý nghĩa. Sinh ra và lớn lên tại Quảng Nam, một vùng đất giàu truyền thống văn hóa, Nguyễn Nhật Ánh đã chứng tỏ bản lĩnh và tài năng của mình trong lĩnh vực văn chương.
Với phong cách viết nhẹ nhàng, gần gũi nhưng không kém phần sâu sắc, Nguyễn Nhật Ánh đã thu hút hàng triệu độc giả trên khắp cả nước bằng những tác phẩm ấn tượng của mình. Các câu chuyện của ông thường mang đậm tinh thần của tuổi thơ, là những bức tranh sống động về cuộc sống đời thường, những mối quan hệ gia đình, bạn bè và tình yêu. Có thể kể đến một số tác phẩm nổi bật của Nguyễn Nhật Ánh như “Kính Vạn Hoa”, “Trại Hoa Vàng”, “Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ” và Ngồi khóc trên cây. Những cuốn sách này không chỉ là những câu chuyện giải trí mà còn là những tấm gương sáng về lòng nhân ái, tình thương và những giá trị nhân văn cao đẹp. Ngoài việc là một nhà văn xuất sắc, Nguyễn Nhật Ánh còn là một giáo viên đầy tâm huyết và nhiệt huyết. Sự nghiệp giảng dạy của ông không chỉ giúp đỡ hàng nghìn học sinh mà còn là nguồn động viên lớn lao cho các tác phẩm văn học tiếp theo của mình. Ông đã và đang góp phần làm cho văn học Việt Nam thêm phong phú và đa dạng.
Không giống với nhiều tác phẩm trước đó của Nguyễn Nhật Ánh, Ngồi khóc trên cây được nhà văn đưa vào nhiều nghịch cảnh éo le, bi thương nhằm thử thách các nhân vật và giúp họ trưởng thành hơn về mặt tình cảm theo thời gian. Tác phẩm đã nằm trong top những quyển sách Việt Nam được nhiều người đặt mua nhất năm 2013 theo thống kê của nhiều hệ thống phân phối sách trực tuyến, đồng thời được Nhà xuất bản Trẻ đưa vào Tủ sách bán chạy nhất của họ. Ngồi khóc trên cây cũng được đánh giá như một “hiện tượng xuất bản” của Việt Nam, với lượng sách in lần đầu lên đến hơn 20.000 bản, và đã phải tái bản khi còn chưa chính thức phát hành. Là sáng tác thứ 41 của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, Ngồi khóc trên cây như tiếng đàn vang lên giai điệu về những rung cảm đầu đời thông qua mối tình đầy hồn nhiên và trong trẻo giữa cô bé Rùa và chàng trai Đông trong chính tác phẩm.
Mối tình tuổi thanh xuân
Trong cơn mênh mông của thời gian, có một câu chuyện về mối tình tuổi thanh xuân, một hành trình đẹp không lối thoát, nơi mà mọi khao khát và ước mơ cùng nhau nảy nở. Nó bắt đầu như một cánh hoa nhỏ bé, mơ mộng và tinh khôi, nở rộ giữa bức tranh tuổi trẻ, trong bước chân nhẹ nhàng và tình yêu tràn đầy hy vọng. Đó là câu chuyện về hai con tim trẻ trung, cùng nhau bắt đầu một cuộc phiêu lưu không hồi kết, nơi mà từng khoảnh khắc đều chứa đựng sự mới mẻ và kỳ diệu của cuộc sống.
Người con gái, với ánh mắt sáng ngời và nụ cười tỏa nắng, đã mang lại cho chàng trai một thế giới mới, nơi mà niềm vui và hy vọng luôn hiện hữu. Còn chàng trai, với tâm hồn tự do nhưng đầy bản lĩnh, đã dẫn dắt cô qua mỗi thử thách, qua mỗi chông gai, để cùng nhau chứng minh rằng tình yêu có thể vượt qua mọi rào cản. Cuối cùng, dù cuộc sống có đưa họ đến những con đường khác nhau, và dù thời gian có làm phai nhạt đi những kỷ niệm, mối tình tuổi thanh xuân của họ vẫn là một phần không thể thiếu trong tấm lòng và tâm trí của họ. Bởi vì nó đã làm cho họ trở thành những con người mạnh mẽ hơn, những người biết trân trọng và đánh giá giá trị của tình yêu và sự hy sinh. Tác phẩm Ngồi khóc trên cây cũng là một bức tranh phác họa lại một mối tình thuở thiếu thời đã khiến bao độc giả bồi hồi, đồng cảm, yêu thương hai nhân vật với tâm hồn nhạy cảm, đồng điệu.
“Tình yêu là sự giằng xé nội tâm, nơi mà con tim luôn tìm cách đánh bại lý trí, nỗi nhớ vùng lên mạnh mẽ, nhưng rồi cũng lại gằn xuống vì nỗi đau… Có khi, sức mạnh của tình yêu là động lực để chính bản thân ta gạt đi tất cả. Nhưng cũng chính sức mạnh của tình yêu lại đánh chìm ta trong mộng mị những nhớ thương… Phải chăng khi yêu, niềm tin thôi không bao giờ đủ..”
Ngồi khóc trên cây là câu chuyện kể về mối tình đầu ngây ngô, trong trẻo của hai nhân vật Rùa và cậu sinh viên Đông. Với khung cảnh làng quê nghèo Đo Đo đầy ắp dư vị quê hương, ta cũng sẽ một phần tìm lại được ký ức tuổi thơ với những trò chơi của tuổi nhỏ, đồng thời là những cung bậc cảm xúc về những câu chuyện đời, chuyện người đáng suy ngẫm. Đông là một sinh viên 18 tuổi từ Sài Gòn trở về thăm làng quê nhân kỳ nghỉ hè. Đông rời làng theo gia đình vào Nam khi mới lên 8, nhưng đã có một tuổi thơ vô tư, êm đềm với các trò chơi chong chóng, thả diều, tết cọng dừa, nhặt nắp keng… trên vùng đất sinh ra mình, và nay anh đang tìm lại những ký ức đẹp đẽ năm nào. Em họ của Đông là Thục rủ anh đến chợ Kế Xuyên chơi, và tại đây anh tình cờ gặp Rùa, một cô bé có hoàn cảnh đặc biệt. Ba mất sớm, mẹ bỏ đi, lại mang bệnh nặng trong mình suốt bốn năm, Rùa đã 14 tuổi nhưng chỉ mới học lớp 5 tiểu học. Cái tên “Rùa” vốn do lũ trẻ trong làng đặt nhằm trêu chọc việc cô không biết đi xe đạp, và nó cũng trở thành biệt danh mọi người quen gọi cô bé. Đông chỉ thực sự chú ý đến Rùa khi cô bé nấp ngoài cửa nhìn anh đọc sách vào ngày hôm sau, và từ đó nảy nở một tình bạn đẹp giữa hai người. Qua nhiều lần nói chuyện, Đông hiểu được hoàn cảnh và yêu mến sự ngây ngô của Rùa. Đồng thời Rùa cũng tin tưởng Đông hơn, còn dẫn Đông đến thăm những con vật được Rùa cứu trong khu rừng và khám phá con đường phía sau thác nước mà không ai biết tới. Và cũng chính trong khu rừng này hai người đã nảy sinh thêm nhiều tình cảm với nhau hơn.
Và rồi, Đông cũng phải rời làng lên thành phố tiếp tục học tập. Cả hai chia tay trong sự tiếc nuối và hứa hẹn với nhau đủ điều. Không lâu sau, Rùa bị những người thợ săn bao vây để hỏi tội cô bé vì đã phá bẫy của họ trong lần vào rừng cùng Đông. Một trong số họ, tên là Ngãi, lúc nóng giận đã vô tình tiết lộ sự thật đắng cay về cái chết của ba cô, khiến Rùa rơi sâu vào mặc cảm. Về phần Đông, anh bàng hoàng và đau khổ khi được biết mình chính là anh họ của Rùa giữa lúc tình cảm hai người đã trở nên sâu đậm. Anh trốn tránh việc quay lại làng suốt ba năm liền hòng quên đi mối tình đầu, nhưng hình ảnh Rùa vẫn quấn lấy anh hàng đêm, cho đến lúc một cú sốc khác xảy đến với Đông sau khi anh phát hiện mình mắc căn bệnh ung thư bạch cầu. Lần thứ hai trở về quê, tuy không muốn gặp Rùa nhưng hình bóng của Rùa một lần nữa lại khiến anh thương nhớ và còn vui mừng hơn khi biết mình và Rùa không phải mối quan hệ “anh em họ” như mình vẫn nghĩ, hy vọng lại đến với Đông khiến cho anh chàng có thêm vững tâm để chống lại căn bệnh hiểm nghèo.
Đông tràn trề hi vọng về lại thành phố chữa bệnh và được bác sĩ chẩn đoán lại là cậu chỉ bị thiếu máu dinh dưỡng thôi. Tưởng chừng mọi chuyện đã được giải quyết, cậu trở về quê thì nghe tin Rùa bị nước cuốn trôi khi cố cứu những đứa trẻ khác lên. Đông suy sụp hoàn toàn và bị nhấn chìm bởi nỗi nhớ thương vô hạn. Anh dẫn hai người em họ của mình là Thục và Loan vào lại khu rừng để sống lại những kỷ niệm đã có với Rùa trước khi quyết định bỏ đi khỏi làng mà không định ngày trở lại. Tại vùng đất bí mật nọ, trong lúc đau xót nhìn ngắm cảnh vật năm xưa, Đông nghe như có tiếng hát của Rùa vang vọng. Anh leo lên một cây bứa để quan sát kỹ hơn và rơi những giọt nước mắt khi bắt gặp bóng dáng người mình yêu thương.
Một mối tình thời niên thiếu thường bắt đầu như một trò đùa của định mệnh, khi hai con tim trẻ trung gặp nhau trong bầu không khí ngập tràn sự tinh nghịch và hứng khởi. Người con gái, với nụ cười ngọt ngào và ánh mắt sâu thẳm, là nguồn cảm hứng lớn lao cho chàng trai, người có trái tim mơ mộng và tương lai đầy ước mơ. Họ chia sẻ những bí mật, những ước mơ, và cùng nhau trải qua những khoảnh khắc ngọt ngào không thể nào quên. Nhưng giữa những niềm vui và hạnh phúc, cũng có những đau khổ và thử thách. Cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm, và mối tình thời niên thiếu đôi khi phải đối mặt với những rắc rối và khó khăn. Có thể là sự xa cách do khoảng cách vật lý, có thể là những sự đối đầu với gia đình hoặc xã hội, hoặc đơn giản chỉ là sự không hiểu biết và không đồng ý của hai người. Những khó khăn đó dần dần làm mờ đi vẻ đẹp của tình yêu, và khiến cho mối quan hệ trở nên mỏng manh và dang dở. Dù có buồn bã và đau khổ, nhưng cũng có niềm vui và hạnh phúc không thể nào quên.
Yêu thương và trân quý mọi thứ xung quanh
Trong cuộc hành trình của cuộc sống, chúng ta được dựng nên từ những giọt yêu thương và sẽ trải qua những thăng trầm, nhưng trong hồn của mỗi người, biển yêu thương vẫn luôn rộng lớn và đẹp đẽ, chờ đợi được khám phá và trải nghiệm. Yêu thương không chỉ là một cảm xúc tinh tế mà con người chia sẻ với nhau, mà còn là một lối sống, một triết lý. Nó hiện diện trong những hành động nhỏ bé hàng ngày: từ việc cười với người lạ trên phố, đến việc chăm sóc người thân yêu khi họ cần đến. Yêu thương là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua mọi trở ngại và thách thức, là nguồn động viên và hỗ trợ trong những lúc khó khăn. Trong biển yêu thương, mọi thứ đều trở nên tươi đẹp và ý nghĩa hơn. Những món quà nhỏ từ trái tim, như một cái ôm ấm áp, một lời nói yêu thương, hay một nụ cười sáng lên trên môi, tất cả đều tạo nên một khung cảnh hạnh phúc và an lành. Khi ta biết trân trọng và yêu quý mọi thứ xung quanh, cuộc sống trở nên giàu có hơn, đầy màu sắc và ý nghĩa.
Truyện dài Ngồi khóc trên cây là câu chuyện tình yêu của tuổi mới lớn, hấp dẫn độc giả không chỉ vì sự hồn nhiên, trong sáng mà còn lắng đọng những cảm xúc, những thông điệp ý nghĩa. Ngồi khóc trên cây như một câu chuyện cổ tích thời hiện đại với thông điệp: “ở hiền gặp lành”, “gieo nhân nào gặt quả đó”. Điển hình là nhân vật Rùa với tấm lòng nhân hậu và tinh thần nghĩa hiệp, cô có được một tình yêu chân thành, sự quý mến của mọi người và những điều may mắn. Trong cuộc sống vốn dĩ thiếu nhiều điều chân thật, thì niềm tin về sự tốt đẹp của Nguyễn Nhật Ánh vẫn không dịch chuyển, bằng cách này hay cách khác, con người vẫn tử tế, vẫn cứ yêu thương dù trắc trở.
“Dường như khi tình yêu chạm đến một người con trai con gái nào, tụi nó cũng đều bất hiếu giống như tôi nếu như có thể gọi cái chuyện một đứa con suốt ngày nghĩ đến người yêu thay vì nghĩ đến ba mẹ mình là đồ bất hiếu…”
Ngồi khóc trên cây còn đề cập đến vấn nạn săn bắt động vật qua tình tiết Rùa giải cứu một chú nai trong rừng. Hay chi tiết Đông phát hiện mình bị bệnh ung thư và những dằn vặt đau đớn cũng là một bài học cảnh tỉnh mỗi chúng ta cần phải học cách trân trọng những khoảnh khắc xung quanh mình. Bởi lẽ cuộc sống là vô thường, đừng để khi hối tiếc thì cũng đã muộn. Ngồi khóc trên cây giúp ta có niềm tin vào tình yêu, vào thứ tình cảm thiêng liêng mà dù có phải đợi chờ bao nhiêu năm cũng không hề phai nhạt. Yêu thương cũng là việc biết đánh giá giá trị của tự nhiên và môi trường xung quanh. Đó là việc ta bảo vệ và chăm sóc cho hành tinh này, không làm tổn hại đến môi trường, không gây ra ô nhiễm hay tàn phá. Khi ta biết trân trọng và yêu quý thiên nhiên, chúng ta đang bảo vệ cuộc sống cho thế hệ tương lai. Trong biển yêu thương, còn có sự trân quý với từng khoảnh khắc của cuộc sống. Đó là việc ta sống ở hiện tại, không lạc lõng trong quá khứ hoặc lo lắng về tương lai. Yêu thương là việc ta tận hưởng mỗi khoảnh khắc, biết trân trọng những niềm vui nhỏ nhặt và biết đối diện với những thách thức một cách dũng cảm.
Phần kết
“Sau một thoáng ngỡ ngàng, tôi lúng túng chống tay vào cỏ định ngồi lên nhưng khi nhìn vào đôi mắt long lanh và lúc nào cũng ngời sáng dưới rèm mi đen dày của con Rùa, một cảm giác thiết tha gần gũi đột ngột lấp đầy tôi và hoàn toàn không tự chủ, tôi cúi xuống hôn lên môi nó”
Trong Ngồi khóc trên cây, Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra một tác phẩm đầy cảm xúc và ý nghĩa về tuổi trẻ, tình yêu và sự trưởng thành. Qua câu chuyện của Rùa và Đông, chúng ta được chứng kiến sức mạnh của tình yêu, khả năng vượt qua mọi khó khăn và thử thách. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện tình đẹp đẽ mà còn là một bài học về lòng nhân ái, sự hy sinh và giá trị của tình bạn. Ánh sáng của hy vọng luôn tỏa sáng giữa những gian nan của cuộc sống, và Ngồi khóc trên cây là minh chứng rõ ràng cho điều đó.
Bằng cách kể lại câu chuyện trong một ngôn ngữ đẹp mắt và lôi cuốn, Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra một tác phẩm đáng để đọc và suy ngẫm. Qua trải nghiệm của Rùa và Đông, chúng ta học được rằng tình yêu có thể xuất phát từ những điều đơn giản nhất, và đôi khi nó tồn tại trong những khoảnh khắc tình cờ nhất. Tình yêu không chỉ là về việc có được một người kia, mà còn là về việc học cách yêu thương và trân trọng mọi thứ xung quanh.
Cuối cùng, Ngồi khóc trên cây là một tác phẩm đáng giá để đọc, làm ta cảm thấy ấm lòng và động lòng. Nó là một bài học về tình yêu, lòng nhân ái và giá trị của cuộc sống. Đối với những ai đang tìm kiếm một câu chuyện đầy cảm xúc và ý nghĩa, tác phẩm này chắc chắn sẽ làm hài lòng.
Tóm tắt bởi: Phương Anh – Bookademy
Hình ảnh: Minh Ngọc
Nguồn: https://ybox.vn/vien-sach-bookademy/tom-tat-and-review-sach-ngoi-khoc-tren-cay-mot-moi-tinh-thuo-nien-thieu-65de062e2c1b746a6c78e0cc